Lưu Vĩnh Hạ

ĐỜI SẼ VỀ ĐÂU

Dưới cơn mưa tầm tả
Thương những mảnh đời không có ngày mai
Một em bé quỳ gối chắp hai tay
Lạy ông đi qua lạy bà đi lại....rộng lòng bố thí
Mưa như không ngừng nghỉ
Trút cái lạnh vào da thịt em
Vẫn chấp tay, quỳ gối ngay bên thềm
Trước mặt quán ăn đông người qua lại
Em cúi lạy
Xin những miếng ăn còn dư thừa
Những tấm giấy bạc ướt nhòa nhoẹt trong mưa
Mà người đời cầm lòng thương xót
Gom tất cả thành một
Em đứng dậy rồi băng qua con đường
Nơi đó, một người đàn bà son phấn lạ thường
Đã chò sẵn và lấy tất cả những tờ giấy bạc
Rồi một cái tát
Cùng với tiếng như dao
Chỉ xin được bấy nhiêu thôi sao
Đúng là đồ ăn hại.........
Em trở lại
Dưới cơn mưa quỳ trước quán ăn
Những tấm lòng hảo tâm
Vô tình đẩy em đến trận đòn quái ác
Ánh mắt em khao khát
Khi nhìn những đứa trẻ bên mẹ , cha
Em đưa tay gạt những dòng lệ xót xa
Cùng gạt những giọt mưa rớt trên mảnh đời khốn khổ
Người ta đã chối bỏ
Cái gì gọi là lương tâm
Mua bán trẻ em không chút ngại ngần
Để trục lợi trên những tấm thân còi còm nhỏ bé
Em chợt vấp té
Trước tình người và giữa dòng đời
Trăm con bóng nước phập phồng nổi trôi
Đời sẽ về đâu...... sau những cơn mưa tầm tả

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "ĐỜI SẼ VỀ ĐÂU"